Sunday, August 2, 2009

53. VỞ KỊCH NGHIỆP DƯ

“Chúng ta sẽ diễn kịch!”

Đó là lần diễn kịch đầu tiên trong lịch sử trường Tomoe. Truyền thống mỗi một học sinh phát biểu trong bữa cơm trưa vẫn tiếp tục duy trì, nhưng còn tính thêm việc diễn kịch ở cái bục nhỏ có đàn pi-a-nô mà thầy hiệu trưởng vẫn thường đàn trong giờ thể dục nhịp điệu và có mời khán giả nữa. Chưa có đứa nào từng đi xem kịch cả, kể cả Totto-chan. Ngoài hôm xem múa ‘hồ-thiên-nga’ ra, cô bé chưa một lần đi đến rạp hát. Mặc dù vậy, tất cả bàn bạc xem chúng nó sẽ có tiết mục biểu diễn gì cho ngày tổng kết cuối năm.

Lớp của Totto-chan quyết định sẽ biểu diễn vở kịch Kanjincho (“điều lệ quyên tiền”). Nội dung vở kịch cổ nổi tiếng Kabuki này không phản ánh chính xác những điều chúng mong tồn tại ở trường Tomoe, nhưng đó là một bài có trong sách giáo khoa và thầy Maruyama có thể hướng dẫn chúng. Chúng nó quyết định chọn Aiko Saisho là người phù hợp trong vai Benkei, một người đàn ông mạnh khỏe, vì cô bé này cao to. Amadera có thể làm ra vẻ hung tợn và có giọng nói lớn, nên đóng vai Togashi. Sau khi thảo luận, tất cả nhất trí là Totto-chan nên đóng nhà hiền triết Yoshitsune, người mà trong vở kịch, cải trang thành người hầu. Tất cả bọn trẻ còn lại sẽ là những người giáo sĩ.

Trước khi bước vào tập diễn, bọn trẻ phải học lời thoại cho vai diễn của mình. Thật dễ dàng cho Totto-chan và những người đóng giáo sĩ, không phải nói gì cả. Những giáo sĩ thì chỉ có việc đứng suốt, còn Totto-chan, đóng vai Yoshitsune, phải quỳ và giấu mặt bằng cách đội cái nón rơm rộng vành. Benkei, thật ra là người hầu của Yoshitsune, giả vờ đánh và chửi mắng chủ nhân của mình khi nhóm người đi qua chốt kiểm soát Ataka nhằm lúc có một nhóm giáo sĩ đang quyên tiền để sửa đền. Aiko Saisho, khi đóng vai Benkei, phải làm cho ra vẻ có phần hung dữ. Ngoài việc dùng ngôn ngữ có sức ép và tránh né với Togashi, người chỉ huy ở trạm gác, còn có một tí hấp dẫn là khi Benkei giả bộ đọc lớn những điều lệ quyên góp vì người chỉ huy trạm gác yêu cầu. Cái tờ giấy cuốn cô bé ‘đọc’ là một tờ giấy trắng không có chữ và cách ứng khẩu khéo léo một bản điều lệ quyên góp tiền với lời lẽ của các giáo sĩ “trước hết, với mục đích trùng tu đền có tên là Todaiji…”

Ngày nào Aiko Saisho cũng luyện lời thoại ‘trước hết’ của mình.

Vai đóng Togashi cũng có nhiều lời thoại, như khi ông ta cố bác bỏ lại lý luận của Benkei, và Amadera nỗ lực để có thể nhớ những lời thoại này.

Cuối cùng giờ tập diễn cũng đến. Togashi và Benkei đối diện nhau, trong khi các giáo sĩ sắp hàng phía sau Benkei. Còn Totto-chan, trong vai Yoshitsune, đang quỳ ở phía trước, có vẻ lýnh quýnh. Thế nhưng Totto-chan không hiểu mọi chuyện diễn ra như thế nào. Do đó, khi Benkei quật Yoshitsune ngã xuống với sự hỗ trợ của cây gậy, rồi đánh ông. Totto-chan phản ứng quyết liệt. Cô bé đá Aiko Saisho ở chân và cào cô bé. Aiko khóc còn đám giáo sĩ thì cười khúc khích.

Trong nội dung kịch bản, Yoshitsune phải lặng thinh, vẻ mặt sợ hãi, mặc cho Benkei đánh đập thế nào cũng cam chịu. Chỗ này có ý rằng trong khi Togashi nghi ngờ về sự thật, ông ta lại quá cảm kích bởi mưu mẹo của Benkei và sự đau đớn khiến cho ông đối xử tệ với ông chủ thông thái của mình, do vậy ông để cho họ đi qua chốt kiểm soát.

Để nhân vật Yoshitsune kháng cự lại sẽ làm hỏng cả vở kịch, do đó, thầy Maruyama cố gắng giải thích điều này cho Totto-chan hiểu. Nhưng Totto-chan rất cứng nhắc. Cô bé cứ nói rằng nếu Aiko Saisho đá mình thì cô bé phải đá lại. Do vậy, chúng nó không tập tiếp được.

Nhiều lần chúng nó tập đến cảnh này, nhưng lần nào Totto-chan cũng luôn luôn đánh trả lại.

Cuối cùng, thầy Maruyama nói với Totto-chan “thầy thật sự xin lỗi, nhưng thầy nghĩ tốt hơn là để Tai-chan đóng vai Yoshitsune.”

Totto-chan cảm thấy nhẹ nhõm. Cô bé cũng không muốn đóng một vai mà cứ bị đánh đập như thế.

“Totto-chan, em có muốn làm đạo sĩ không?” thầy Maruyama hỏi. Thế là Totto-chan đứng vào trong hàng mấy bạn làm đạo sĩ, nhưng ở tít phía sau.

Thầy Maruyama và bọn trẻ tưởng bây giờ như vậy là ổn rồi, nhưng họ đã lầm. Thầy giáo không nên để cho Totto-chan cầm cây gậy dài của đạo sĩ mới phải. Totto-chan đâm chán khi phải đứng hoài, do đó cô bé lấy gậy thọc chân của người đạo sĩ đứng bên cạnh, cù lét vào nách người đạo sĩ đứng ngay trước cô bé. Thậm chí Totto-chan làm ra vẻ đạo đức như không có gì, mà điều ấy thật ra không chỉ nguy hiểm cho những người đứng gần Totto-chan mà còn làm hỏng cả màn kịch giữa Benkei và Togashi.

Rốt cuộc cô bé cũng bị tước đi vai diễn làm đạo sĩ.

Tai-chan trong vai diễn Yoshitsune, nghiến răng mạnh khi bị đánh và xô ngã xuống, khán giả chắc hẳn phải cảm thấy tội nghiệp cho ông. Buổi tập diễn tiến hành trôi chảy khi không có Totto-chan.

Còn lại một mình, Totto-chan ra ngoài sân trường. Cô bé bỏ giày ra, và bắt đầu ứng tác điệu vũ ba lê của riêng mình. Theo cô bé, đây là một điệu múa dễ thương. Có khi cô bé làm thiên nga, có khi cô bé làm gió, lại có khi làm một người kỳ cục, rồi có khi làm cây nữa. Chỉ có một mình trên sân trường vắng vẻ, cô bé mặc sức múa và tiếp tục múa.

Tuy nhiên, từ sâu trong tâm khảm, có một tí cảm giác rằng cô bé thích đóng vai diễn Yoshitsune. Thế nhưng nếu để cô bé đóng vai ấy, cô bé chắc chắn phải đánh và cào cấu Aiko Saisho thôi.

Như vậy, Totto-chan không thể nào tham gia diễn vở kịch nghiệp dư đầu tiên cũng như cuối cùng ở ngôi trường Tomoe.