Saturday, June 20, 2009

18. HỒ BƠI

Đó là ngày vui của Totto-chan. Đây là lần đầu tiên cô bé bơi trong hồ. Mà không có mặc quần áo!

Chuyện xảy ra vào một buổi sáng. Hôm đó, thầy hiệu trưởng nói với bọn trẻ: “Tự nhiên trời trở nên nóng đột ngột; do đó thầy nghĩ đến việc cho nước vào cái hồ này.”

“Ô,” bọn trẻ reo vui và nhảy cẫng lên. Totto-chan và mấy đứa học lớp một reo mừng và cũng nhảy tung tăng, sôi nổi còn hơn cả mấy anh chị ở lớp lớn. Cái hồ ở trường Tomoe không có hình chữ nhật như bao cái hồ thường thấy khác. Một đầu của hồ rộng hơn và đầu kia hẹp lại, trông giống như một chiếc thuyền rất xinh xắn. Đất ở bờ hồ có lẽ cần phải sửa sang thêm một tí. Thế nhưng dù sao, hồ này rộng và đẹp. Nó nằm ở khoảng giữa các lớp học và hội trường.

Trong suốt các tiết học, Totto-chan và nhiều đứa khác cứ trộm liếc nhìn về cái hồ này qua khung cửa sổ. Khi cạn, đáy hồ dơ bẩn, chứa đầy những lá rụng như thể một sân chơi. Nhưng bây giờ hồ rất sạch và bắt đầu đầy nước, nó giống như một cái hồ bơi thật sự.

Giờ ăn cơm trưa cuối cùng cũng đến, và khi bọn trẻ tụ tập quanh hồ, thầy hiệu trưởng nói: “Bây giờ chúng ta sẽ tập vài động tác thể dục rồi tắm.”

Totto-chan tự hỏi “bộ không cần đồ tắm để tắm à?” Totto-chan nhớ hồi đến Kamakura với Ba Mẹ, cô bé đem theo đồ tắm, phao cao su và đủ thứ nữa. Cô bé gắng nhớ thử thầy hiệu trưởng có dặn đem theo đồ tắm hay không.

Dường như đọc được suy nghĩ của cô bé, thầy hiệu trưởng nói: “Đừng lo về đồ tắm. Hãy vào hội trường mà xem.”

Khi Totto-chan và những đứa trẻ lớp một vào hội trường, những học sinh lớp lớn hơn đang cởi quần áo và reo la inh ỏi như thể chúng chuẩn bị đi tắm vậy. Lần lượt từng đứa một, chúng chạy ra ngoài sân trường, trần truồng như nhộng. Totto-chan và đám bạn bè vội vã chạy theo chúng. Trong gió ấm, chúng cảm thấy rất thoải mái dễ chịu khi không mặc quần áo gì cả. Khi chúng đến những bậc thang trên cùng phía ngoài hội trường, những đứa khác đang tập thể dục khởi động cho ấm người. Totto-chan và bạn bè cùng lớp chạy xuống những bậc thang, không mang dép.

Người hướng dẫn bơi là anh của Miyo-chan, con của thầy hiệu trưởng và là một người chuyên về môn thể dục. Anh ấy không dạy ở trường Tomoe nhưng là thành viên của đội bơi của trường đại học. Tên anh chính là tên ngôi trường này: Tomoe. Anh Tomoe mặc bộ đồ tắm ngắn.

Sau khi thể dục xong, bọn trẻ la lên khi nước lạnh xối tạt vào người chúng, và rồi chúng nhảy ùm xuống hồ. Totto-chan không vội nhảy xuống hồ ngay. Cô bé quan sát vài đứa trẻ và khi cô bé thấy những đứa trẻ này có thể đứng được trong hồ, cô bé mới yên tâm nhảy xuống. Nước không ấm giống như nước dùng để tắm, nhưng hồ rộng và đẹp. Nếu dang rộng cánh tay, mình cũng chỉ thấy toàn là nước mà thôi.

Tất cả bọn trẻ, ốm có, mập có, trai có, gái có đều cười đùa, reo la và tạt nước nhau trong bộ quần áo da như thuở mới lọt lòng.

Totto-chan nghĩ, vui làm sao! Cảm giác mới khoan khoái làm sao! Cô bé chỉ tiếc một điều là Rocky không thể đến trường. Cô bé biết chắc rằng nếu Rocky biết tắm mà không cần đến đồ tắm, chú đã ở trong hồ này rồi.

Có người thắc mắc tại sao thầy hiệu trưởng lại cho phép đám trẻ tắm không mặc đồ. Không có quy định nào về việc này cả. Nếu đứa nào có mang theo đồ tắm và mặc, tốt thôi. Bằng không, cũng giống như ngày hôm nay, nếu đột xuất mình muốn tắm, mà không có đồ, cũng chẳng sao. Và tại sao thầy cho phép chúng tắm trần truồng như vậy? Thầy thấy con trai và con gái có những tò mò không lành mạnh về sự khác nhau về cơ thể là một điều không hay và thầy nghĩ rằng thật chẳng bình thường nếu người ta phải quá khổ tâm che giấu người khác về cơ thể của mình như vậy.

Thầy muốn giúp cho trẻ hiểu rằng tất cả mọi cơ thể đều đẹp. Trong số những học sinh ở trường Tomoe, có một số em bị bại liệt, như Yasuaki-chan, hay có em rất nhỏ con, hay có em bị dị tật; thầy hiệu trưởng cho rằng, nếu chúng tắm trần và chơi với nhau như thế, những em này không còn cảm giác mắc cỡ và điều này giúp chúng vượt qua mặc cảm tự ti nữa. Lúc mới bắt đầu, những đứa trẻ có dị tật rất ái ngại, dần dần chúng bắt đầu vui vẻ và cuối cùng, chúng nó hoàn toàn tự nhiên không còn e thẹn gì nữa.

Nhiều phụ huynh cũng lo lắng về ý kiến này và đem đồ tắm cho con họ và bảo chúng phải luôn luôn mặc khi tắm. Họ hầu như không biết rằng rất ít đứa chịu mặc đồ tắm. Quan sát những đứa trẻ như Totto-chan, ngay từ đầu đã quyết định tắm không mặc đồ là tốt nhất và nhiều đứa trẻ cứ nói rằng chúng quên đem đồ tắm. Hầu hết bọn trẻ tin rằng tắm không mặc đồ như những đứa trẻ khác thì vui hơn và điều mà tất cả bọn chúng đều thực hiện là làm cho bộ đồ tắm ở nhà ướt đi trước giờ đi học! Kết quả là hầu hết học sinh trường Tomoe trở nên sạm nắng toàn thân như quả dâu và hầu như không em nào có vết trắng do có mặc đồ tắm cả.